Gen Z “đổ bộ” ngành du lịch: Cú hích cho tăng trưởng xanh Sau sự cố Vịnh Xanh: Du lịch biển phải làm gì để lấy lại niềm tin? Từ lượng sang chất: Định hướng mới cho du lịch Việt Nam |
![]() |
Du khách trải nghiệm tắm biển giữa thiên nhiên hoang sơ tại vùng nước trong xanh – một trong những lợi thế nổi bật sau sáp nhập địa phương. |
Không gian mở rộng, nhưng bản sắc vẫn mờ nhạt
Việc sáp nhập hành chính tại khu vực miền Trung – Tây Nguyên đã mở ra một không gian phát triển du lịch rộng lớn hơn, với điều kiện tự nhiên đa dạng và khả năng liên kết vùng được tăng cường. Đơn cử, Quảng Ngãi mới (được sáp nhập bởi Quảng Ngãi và Kon Tum) hiện đồng thời sở hữu biển đảo Lý Sơn – viên ngọc sáng giá của du lịch biển, và cao nguyên Măng Đen – điểm đến sinh thái mát mẻ được ví như “Đà Lạt thứ hai”.
Tại khu vực duyên hải, thành phố Đà Nẵng mới (được sáp nhập bởi Đà Nẵng và Quảng Nam) trở thành thành phố trực thuộc trung ương có diện tích lớn nhất cả nước, với dân số vượt 3 triệu người. Trong khi đó, Đắk Lắk mới (được sáp nhập bởi Phú Yên và Đắk Lắk) là một trong số ít địa phương vừa có rừng, vừa có biển, mở ra tiềm năng phát triển các sản phẩm du lịch đa hệ sinh thái – từ thiên nhiên, bản địa đến nông nghiệp và văn hóa.
Tuy nhiên, như Bộ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch Nguyễn Văn Hùng cảnh báo: “Vẽ lại bản đồ du lịch không chỉ là gộp địa giới, mà là quá trình tái định vị giá trị, tạo liên kết và mở rộng không gian phát triển trên cơ sở tôn trọng bản sắc”. Nếu không xác định được hướng đi rõ ràng, nguy cơ trùng lặp sản phẩm, cạnh tranh lẫn nhau hoặc mờ nhạt bản sắc từng điểm đến là thách thức không nhỏ.
Trên thực tế, nhiều địa phương như Quảng Ngãi, Gia Lai, Đà Nẵng... đã nhanh chóng tổ chức các hội thảo quy hoạch, liên kết doanh nghiệp, hoạch định cụm sản phẩm đặc thù theo hướng xanh và bền vững. Ông Phan Xuân Thanh – Phó Chủ tịch Hiệp hội Du lịch Đà Nẵng – nhấn mạnh: “Việc ghép nối địa giới phải đi kèm với phát triển sáng tạo, kế thừa di sản. Nếu không, đó sẽ chỉ là sự chắp vá thiếu chiều sâu.”
Các chuyên gia cũng cho rằng, định vị thương hiệu du lịch vùng cần đi đôi với việc xây dựng bộ nhận diện mới. Từ những hình ảnh riêng lẻ như “Đà Nẵng biển gọi” hay “Miền cao nguyên nắng gió”, khu vực miền Trung – Tây Nguyên cần hướng tới một thông điệp chung, chẳng hạn “vùng đất hội tụ biển – rừng – bản sắc” hoặc “cực tăng trưởng du lịch xanh của cả nước”.
Liên kết hạ tầng nền tảng cho phát triển bền vững
![]() |
Lễ hội truyền thống của đồng bào dân tộc thiểu số – yếu tố tạo bản sắc độc đáo cho sản phẩm du lịch cộng đồng trong liên kết vùng sau sáp nhập. |
Tiềm năng du lịch mở rộng là có thật, nhưng nếu thiếu hạ tầng kết nối và chiến lược phối hợp đồng bộ, các địa phương sẽ khó khai thác hiệu quả không gian mới sau sáp nhập. Chủ tịch UBND tỉnh Gia Lai, ông Phạm Anh Tuấn, nhận định: “Muốn liên kết bền vững, không thể thiếu hạ tầng đồng bộ”. Gia Lai hiện đang tập trung vào ba khâu đột phá gồm giao thông (với các tuyến cao tốc như Quy Nhơn – Pleiku, QL19, QL25…), thủy lợi và hạ tầng số.
Tương tự, Quảng Ngãi ưu tiên hoàn thiện hệ thống xe khách liên tỉnh, đơn giản hóa thủ tục vận tải, đồng thời hỗ trợ doanh nghiệp lữ hành phát triển tour liên vùng. Về phần mình, Đà Nẵng tiếp tục phát huy vai trò đầu mối du lịch nhờ hệ thống cảng biển, sân bay quốc tế và các tuyến cao tốc kết nối hiệu quả với Huế, Gia Lai, Quảng Ngãi... Từ đó, hình thành chuỗi điểm đến liên hoàn – từ biển đến cao nguyên, từ đồng bằng đến rừng núi – đang dần trở thành hiện thực.
Tuy nhiên, liên kết không chỉ nằm ở hạ tầng mà còn ở tư duy làm du lịch. Theo bà Nhữ Thị Ngần – Tổng Giám đốc Hanoi Tourism JSC – liên kết thành công cần bắt đầu từ tư duy sản phẩm: “Không thể đơn giản nghĩ rằng thay đổi địa giới hành chính là có thể vẽ lại bản đồ du lịch. Điều cần là làm nổi bật được nét đặc sắc riêng trong một không gian rộng nhưng dễ trùng lặp.”
Tại Quảng Ngãi, nhiều doanh nghiệp đang chuyển hướng phát triển tour theo chiều sâu, kết hợp làng nghề, di tích, ẩm thực với câu chuyện địa phương, giúp từng điểm đến có cá tính rõ nét. Tỉnh này cũng đặt trọng tâm vào phát triển du lịch cộng đồng tại các làng dân tộc thiểu số, kết hợp giáo dục, văn hóa và trải nghiệm bản địa. Trong khi đó, Đà Nẵng hướng tới mô hình du lịch biển, du lịch sự kiện và mục tiêu Net Zero. Còn Gia Lai tập trung xây dựng thương hiệu cảm xúc trên nền tảng số, với định vị “nơi rừng và biển gặp nhau”.
PGS.TS Phạm Trung Lương – thành viên Tổ chuyên gia Tư vấn Quy hoạch Quốc gia – nhấn mạnh: cần xác lập một tầm nhìn dài hạn cho toàn vùng miền Trung – Tây Nguyên, hướng tới hình ảnh “siêu đô thị du lịch di sản, sự kiện, đổi mới sáng tạo”, gắn với kinh tế đêm, kinh tế biển và phát triển du lịch xanh. Đây sẽ là lực đẩy để khu vực thực sự trở thành cực tăng trưởng mới của du lịch Việt Nam.
Du lịch hiện đại không còn là cuộc chơi đơn lẻ mà đòi hỏi sự hợp lực giữa các địa phương trong một không gian liên kết. Đó là cách duy nhất để tối ưu hóa tài nguyên, đa dạng hóa sản phẩm và định hình thương hiệu vùng một cách vững chắc trên bản đồ quốc tế. Với những gì đang chuyển động sau sáp nhập, miền Trung – Tây Nguyên đang đứng trước một thời điểm vàng để tái cấu trúc toàn diện ngành du lịch. Nếu xác lập được tầm nhìn chung, đồng bộ trong quy hoạch, đầu tư và truyền thông, khu vực này hoàn toàn có thể trở thành điểm sáng của du lịch xanh Việt Nam trong tương lai gần.