Giá thịt heo bán lẻ đồng loạt giảm sau chỉ đạo của Phó thủ tướng Bình quân mỗi người Việt tiêu thụ 37kg thịt heo/năm Vì sao thịt heo rớt giá, ế chưa từng có? |
![]() |
Chưa đầy 7 tháng đầu năm, Việt Nam đã chi gần 2,6 tỷ USD để nhập khẩu thịt, sữa và các sản phẩm chăn nuôi, tăng gần 23% so với cùng kỳ. |
Cơn bão giá và lựa chọn tất yếu của người tiêu dùng
Không thể phủ nhận, yếu tố giá cả đang là một "vũ khí" đầy sức nặng của thịt nhập khẩu trên bàn cân của người tiêu dùng. Theo báo cáo từ Bộ Nông nghiệp và Môi trường, các sản phẩm thịt ngoại đông lạnh khi đến tay người tiêu dùng Việt có mức giá chỉ bằng 40-60% so với thịt nội địa. Sự chênh lệch này không chỉ là những con số trên giấy mà còn hiện hữu rõ rệt trên từng kệ hàng. Một kg ba rọi heo rút sườn nhập khẩu được bán với giá chỉ khoảng 90.000-120.000 đồng, trong khi sản phẩm tương đương trong nước có giá vượt ngưỡng 160.000 đồng. Các phần thịt khác như nạc đùi, nạc vai nhập khẩu cũng rẻ hơn từ 30-40%.
Với mức chênh lệch lớn như vậy, việc lựa chọn thịt nhập khẩu đã trở thành một giải pháp kinh tế tất yếu cho nhiều gia đình và các cơ sở kinh doanh ăn uống. Trong bối cảnh người tiêu dùng bước vào năm 2025 với tâm lý chi tiêu thận trọng, "bài toán ví tiền" càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết.
Sức ép từ giá rẻ không chỉ tác động đến người mua lẻ mà còn buộc cả những "ông lớn" trong ngành bán lẻ phải vào cuộc. Khảo sát thị trường cho thấy, các hệ thống siêu thị lớn như WinMart, GO!, BigC liên tục tung ra các chương trình khuyến mãi sâu, giảm giá lên đến 50% hay mua 1 tặng 1 cho các mặt hàng thực phẩm. Động thái này cho thấy chính các doanh nghiệp phân phối lớn cũng nhận thức rõ sức cạnh tranh khốc liệt về giá. Họ buộc phải tìm cách "chiều" theo túi tiền của người tiêu dùng để giữ chân khách hàng, dù điều đó đồng nghĩa với việc phải hy sinh một phần lợi nhuận. Rõ ràng, khi một sản phẩm có chất lượng tương đối nhưng giá lại rẻ hơn đáng kể, lựa chọn của ví tiền gần như là một phản ứng tự nhiên và khó có thể thay đổi trong ngắn hạn.
Khi niềm tin trở thành một loại "hàng rào" vô hình
![]() |
Tâm lý "ăn phải chọn đúng nguồn" đang dần trở thành một tiêu chuẩn sống của người tiêu dùng hiện đại. |
Tuy nhiên, sẽ là thiếu sót nếu cho rằng giá cả là câu trả lời duy nhất. Đằng sau sự lên ngôi của thịt ngoại là một câu chuyện khác, sâu sắc và đáng lo ngại hơn: sự xói mòn niềm tin vào sản phẩm nội địa. Một báo cáo phân tích thị trường năm 2025 đã thẳng thắn chỉ ra "cuộc khủng hoảng niềm tin từ người tiêu dùng" sau hàng loạt vụ bê bối liên quan đến chất lượng thịt, dư lượng kháng sinh và nguồn gốc không rõ ràng. Chính những sự việc này đã tạo ra một khoảng cách lớn, một "hàng rào" vô hình giữa người chăn nuôi chân chính và người tiêu dùng.
Tâm lý "ăn phải chọn đúng nguồn" đang dần trở thành một tiêu chuẩn sống của người tiêu dùng hiện đại. Họ ngày càng khắt khe hơn, ưu tiên những sản phẩm có bao bì, nhãn mác, nguồn gốc xuất xứ rõ ràng thay vì các loại thịt tươi sống được bày bán trôi nổi ngoài chợ. Nỗi lo này không hề là mơ hồ. Mới đây nhất, ngày 5 tháng 8 năm 2025, Tổng cục Quản lý thị trường đã phát hiện và ngăn chặn hơn 1,6 tấn thịt heo mắc dịch tả châu Phi chuẩn bị được tuồn ra thị trường tiêu thụ. Vụ việc như một lời cảnh báo đanh thép, lý giải tại sao người tiêu dùng lại cảm thấy bất an và tìm đến các sản phẩm nhập khẩu, vốn được cho là có quy trình kiểm dịch nghiêm ngặt hơn.
Nghịch lý nằm ở chỗ, năng lực sản xuất của ngành chăn nuôi Việt Nam không hề yếu kém. Theo các báo cáo, Việt Nam hoàn toàn có khả năng sản xuất thịt đạt tiêu chuẩn để xuất khẩu sang các thị trường khó tính như EU, Nhật Bản. Điều này cho thấy vấn đề không nằm ở năng lực sản xuất, mà ở một khoảng trống lớn trong việc kiểm soát chất lượng đồng bộ, xây dựng thương hiệu và truyền thông minh bạch cho thị trường nội địa. Sự thiếu nhất quán trong quản lý đã vô tình đẩy người tiêu dùng vào thế khó, khiến họ phải tự "bảo vệ" mình bằng cách chọn những sản phẩm mà họ tin là an toàn hơn, dù đó là hàng nhập khẩu.
Cuối cùng, sự trỗi dậy của thịt ngoại không phải là một câu chuyện đơn giản về giá. Đó là một bài toán phức tạp có hai vế: một bên là áp lực kinh tế khiến người tiêu dùng phải cân nhắc từng đồng, và một bên là sự lung lay về niềm tin khiến họ phải tìm kiếm sự an toàn. Lựa chọn của ví tiền được đưa ra một cách dễ dàng hơn khi niềm tin vào sản phẩm thay thế đã bị tổn thương. Để giành lại thị phần trên chính "sân nhà", ngành chăn nuôi trong nước không chỉ cần giải quyết bài toán về giá thành, mà quan trọng hơn, phải bắt tay vào việc xây dựng lại một "bức tường thành" vững chắc mang tên niềm tin.